Giao mùa
Dắt heo may dạo phố
Ghé vườn xưa ve vuốt nụ hoàng lan
Vén nắng hè mở toang ô cửa nhỏ
Phố cổ cựa mình ngơ ngác
Đã đến rồi - mùa thu.
Nắng vàng đâu mà chỉ thấy mây mù
Ném từng búi mưa xuống phố
Mái rêu oằn mình níu lại mảng thời gian hoài cổ
Gốc sấu già, run rẩy khóc mùa sang
Mới chớm thu, sao gió lạnh đã vội vàng
Phủ giá rét lên hồn thu hé mở
Đau đáu phố hoài niệm mùa thu cũ
Đã không còn - ngày xưa…
Có một ngày thu mưa
Ai ra đi
Để lại phía sau một cuộc đời nham nhở
Và một người vùi mình trong nỗi nhớ
Khóc thu!
Không còn thu ngọt ngào trong lời ru
Không còn tiếng dương cầm nhà ai vẳng bài Thu quyến rũ
Nụ sữa mồ côi chưa kịp gieo hương vào phố cũ
Ngơ ngác nhìn mưa phủ mái rêu phong.
Không còn thu, sao cứ chờ mong
Chỉ thấy gió, thấy mưa và cái lạnh tái tê hồn ai lần nữa
Heo may gói vội hương hoa sữa
Cất vào để đợi mùa sau.
© 2011 Baron Trịnh
Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên Internet.
Hàn Quốc bắt một nữ du học sinh Việt Nam
2 hours ago
0 comments:
Post a Comment
Đề nghị nhận xét bằng tiếng Việt có dấu. Cảm ơn!