Lại thêm một mùa hoa sữa
Dĩ vãng xa xưa dội về
Ngọt ngào nụ hôn thương nhớ
Một thời sống trong say mê.
Tóc em vương hương hoa sữa
Níu chân anh quên lối về
Mắt em, hồn thu mở cửa
Đón anh vào trong đam mê
Mười năm - từ mùa thu ấy
Em giờ là vợ người ta!
Mười năm chân anh bước mãi
Chạnh lòng đêm xuống không nhà.
Vẫn đây góc con phố nhỏ
Ngạt ngào hương sữa ngày xưa
Thoáng tiếng ai nghe trong gió
Giờ này... còn có nhớ nhau?
© 2011 Baron Trịnh
Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên Internet.
Bộ Chính trị kỷ luật ông Vương Đình Huệ
53 minutes ago
Em thích khổ thơ thứ ba như một sự "đồng cảm". Đọc mà mắt cay cay, chắc tại đêm nay mưa gió rủ về làm lòng người ướt lạnh.
ReplyDeleteMà hình như càng buồn người ta làm thơ càng...hay.
Phải không ạ?
Khi những dòng chảy của ký ức trên nền cảm xúc, là khi câu thơ rơi xuống hay nhất, tự nhiên nhất, và cảm xúc nhất.
DeleteThế đó em!