Đồ Gàn cắp cái cút rỗng vào nách đi ra quán mụ Béo đầu làng mua rượu, gặp Binh Viên ngồi hút thuốc lào vặt liền hỏi: - Họ nhà anh đang họp, sao lại ra đây thuốc lào?
Binh Viên đáp: - Tổng kết họ xong rồi, đánh chén rồi, thế là xong. Còn việc họp kín là của các cụ.
Đồ Gàn: - Anh cũng là người trên của chi 4, sao không được dự?
Binh Viên: - Cuộc họp này chỉ những cụ cao niên và người trong hội đồng họ thôi. Tuyền các chức sắc. Thằng đi lính thú về làng như tôi không được dự.
Đồ Gàn: - Gớm, cứ tưởng họ nhà anh mọi người đều bình đẳng như quy tắc của họ đề ra. Thế mà lại có một số người bình đẳng hơn nhưng người còn lại, nhể!
Mụ Béo nguýt dài: - Ông đồ chỉ được cái xỏ xiên, chúng nghe được lại gô cổ lôi lên đình bây giờ.
*
***
Lại nói trong từ đường của họ Kinh, sau bữa rượu trưa túy lúy, mấy cụ cao niên trong họ và các thành viên hội đồng họ họp kín. Nói là họp họ, nhưng lại bàn về vụ bầu bán trong làng.
Lý Lác mở đầu cuộc họp: - Bẩm cụ trưởng, thưa các anh các chú. Hôm nọ tôi vừa nhận được sức của cụ Chánh Tệ, rằng tháng sau quan huyện sẽ bổ lại các chức sắc làng ta, giao cho cụ Chánh làng ta chỉ đạo thực hiện. Tôi nghe phong thanh mấy họ khác đang chạy mạnh lắm. Họ Thổ, họ Mán, họ Chiêm đều thậm thụt ghé nhà cụ Chánh. Chúng mà được cụ Chánh cất nhắc thì họ nhà ta hỏng mất.
Cụ trưởng họ: - Anh Lý với các anh đã chuẩn bị đủ quà cho cụ Huyện với cụ Chánh như mọi lần chưa?
Lý Lác: - Bẩm cụ trưởng, đã. Cụ Huyện thì tháng nào cũng đều đều. Lần trước tôi xuống cụ còn khen làng phát triển tốt rồi nhắn là các anh đang có uy tín, phải tiếp tục cống hiến. Cụ Chánh thì cũng thế, thêm nữa cái đầm cuối làng đã bí mật cho người nhà cụ nuôi cá thả lợn. Tôi nghĩ các họ khác chả thắng ta được đâu.
Cụ trưởng: - Anh nói thế tôi yên tâm. Dân cái làng này với đám có máu mặt các họ căm họ ta lắm. Nhưng chúng chưa đủ lực, với lại dân làng này ngu quá hóa hèn nên không phải lo. Giờ các anh xem có vị trí nào cần thay đổi thì thống nhất với nhau. Quan điểm là phải lấy đại cục làm trọng, lọt sàng xuống nia, anh em chia nhau cho khéo.
Lý Lác: - Cụ trưởng dạy phải, tôi thấy mọi việc đang yên ổn như thế thì cứ giữ như cũ.
Trưởng bạ Tham bật dậy: - Anh Lý nói thế không được, anh ngồi ghế lý trưởng đã 2 khóa, phải nhường cho người khác nữa chứ.
Lý Lác quắc mắt: - Nhường cho ai, chả lẽ cho chú?
Bạ Tham cũng chả vừa: - Tôi làm thì đã sao, tôi chả hơn anh mấy boong chứ chả ít. Cả họ này ai chả biết, dân làng ai chả biết. Không có chi nhà tôi đóng góp, hậu thuẫn việc họ, họ này có được như hôm nay không?
Chả là chi 3 của Bạ Tham đông người lắm con trai, lại ở xóm Hạ đất đai màu mỡ nên khá giả hơn các chi khác. Bạ Tham lại nắm trong tay sổ sách tiền bạc của làng lẫn đám con cháu chi này hay chạy việc quan nên tháo vát. Chưa kể đám lính lệ trương tuần thuộc Trương Phệ quản lý cũng phần lớn là con cháu của chi nên có phần lấn át chi khác.
Lý Lác cay lắm, nghiến răng tìm đồng minh: - Thế ý anh Phó, anh Trương như nào?
Phó Híp gãi gãi đầu: - Tôi thì chả năng lực mấy, tiền bạc cũng chả rủng rỉnh, nhưng dù gì cũng ở chi 2 nên tôi cứ đảm nhận chức phó. Còn cụ nào lên lý trưởng cũng được, tôi theo tất.
Lý Lác: - Anh đúng loại ba phải, chỉ giỏi ngậm miệng ăn tiền, ý anh Trương như thế nào?
Trương Phệ: - Tôi hồi nay sức khỏe yếu, chả tham gia được nhiều. Thôi, tôi cứ giữ vị trí cũ, vài năm nữa cho thằng cả lên thay. Chức lý trưởng tôi chả tranh. Chú Bạ với cụ Lý bàn với nhau cho thống nhất, nhưng phải theo quan điểm cụ trưởng là phải giữ đại cục. Không thể để chức này cho họ khác được.
Lý Lác: - Anh Phó, anh Trương đã nói thế thì cứ để cho cụ Chánh quyết.
Bạ Tham chém chém tay: - Cụ Chánh quyết nhưng phải được thống nhất trong họ. Tôi đề nghị lấy phiếu trong họ, ai được tín nhiệm mới bẩm với cụ Chánh.
Lý Lác trợn mắt: - Theo lệ, chi 1 phải là lý trưởng, không lôi thôi.
Bạ Tham cũng chẳng vừa: - Lệ là do ta đặt ra. Anh đi đêm nhà cụ Chánh, cụ Huyện được nhẽ tôi không đi được. Anh có biết dân làng này đã oán anh nhiều lắm rồi không. Anh chỉ nói hay nhưng làm dở. Tôi mà không tham gia thì các họ khác cỡi lên đầu ngay.
Lý Lác quát: - Chú là chi dưới, phải có tôn ti trật tự.
Bạ Tham bật lại: - Việc làng khác việc họ, chẳng cần trên dưới, nhá.
Cả hai gầm ghè trợn mắt gườm nhau, Lý Lác cầm chén nước như muốn ném vào mặt Bạ Tham, Bạ Tham cầm cái điếu cày như muốn quật lại.
Cụ trưởng họ thở hổn hển xua tay: - Tôi can các anh, can các anh. Phải giữ hòa khí trong họ, để đám họ khác biết họ ta lục đục thì khốn. Phải giữ đại cục, giữ đại cục, biết chửa!
© 2016 Baron Trịnh
Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên internet.
Đọc thêm:
- Quan trọng hơn
- LẠ
- Cực lực phản đối
0 comments:
Post a Comment
Đề nghị nhận xét bằng tiếng Việt có dấu. Cảm ơn!