Ngắm Hằng Nga dắt thỏ dạo cung trăng
Mặc trần gian say mê trò đen đỏ
Lúc lên ông rồi lúc xuống làm thằng
Có một bữa ngồi uống cùng quá khứ
Kể Tùng, Tuy phóng bút thả Đường thi
Mặc nhân thế bôi son lên mọi thứ
Vì miếng ăn làm lắm chuyện bất nghì
Có một bữa hoan ca cùng cổ tích
Nghe Kê Khang khẩy nhịp khúc Quảng Lăng
Mặc thiên hạ bầy đàn trò yêu thích
Vần cung thương chưa hiểu nhịp trắc bằng
Có một bữa tịnh thiền cùng mộng mị
Khép suy tư trong Ma Cật họa đồ
Mặc người đời ganh đua tìm danh vị
Trò dối gian không bột gột thành hồ
Mong một bữa, nhưng có còn bữa nữa?
Thảnh thơi cùng mây gió với trăng hoa
Chuyện áo cơm nên trách mình lần lữa
Để nhiều khi nước mắt bỗng nhạt nhòa.
© 2016 Baron Trịnh
Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên Internet.
Lời thơ cuả Baron Tr.đẹp mà giản dị như lời kể lể,cách gieo vần tự nhiên.Chính vì vậy nó làm ta xúc động,như là đọc được những lời tự sự cuả tác giả..
ReplyDeleteCảm ơn bác đã chia sẻ và cảm nhận, :)
Delete