Anh chị cùng xóm, học cùng lớp, yêu nhau.
Anh lên thành phố học đại học, chị học trung cấp sư phạm tỉnh nhà.
Chị dạy trường làng, thường xuyên qua lại nhà anh, mọi người xem như dâu trong nhà.
Anh tốt nghiệp, lang thang ở thành phố, không có việc ổn định.
Chị giục cưới. Anh lần lữa hoãn, nói chờ anh ổn định rồi đưa em lên thành phố.
Năm năm, vẫn chưa ổn định.
Anh về, xin lỗi chị, rằng anh không thể lo cho chị, không muốn để chị khổ, khuyên chị đi lấy chồng. Chị khóc hết nước mắt.
Tháng sau anh cưới, con gái một phó giám đốc. Anh ở rể và vào làm việc trong cơ quan bố vợ.
Hai năm sau, chị lấy anh kỹ sư nông nghiệp trên huyện.
Vợ chồng anh không có con, nghe đâu do cô vợ nạo nhiều quá, vợ chồng lục đục.
Gia đình vợ chì chiết, xem thường, đổ lỗi cho anh. Anh ly dị, về quê với hai bàn tay trắng, như lúc đi.
Anh gặp chị cùng chồng con về thăm nhà ngoại. Chị khá giả và rạng ngời hạnh phúc.
© 2016 Baron Trịnh
Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên internet.
Cùng chủ đề:
- Ngôn tình 199 chữ (#1)
- Ngôn tình 199 chữ (#2)
0 comments:
Post a Comment
Đề nghị nhận xét bằng tiếng Việt có dấu. Cảm ơn!