Monday, September 2, 2013

An-nam chính sử bút tre: Kỷ Hồng Bàng thị (#3) - Phù Đổng Thiên Vương


       Vào đời thứ 6 Hùng Vương
Tại hương Phù Đổng trời không thương người
       Có nhà của cải chẳng vơi
Sinh trai nối dõi vui cười xiết bao
       Thế nhưng thằng bé làm sao
Lên ba mà chẳng biết gào biết la
       Cầu trời khấn phật gần xa
Vẫn không chuyển biến, thật là buồn đau
       (Lại còn có tích như sau
Vợ chồng ông lão mong cầu đứa con
       Già rồi sao vẫn còn ham
Lại còn nghèo khổ, có làm được không?
       Một hôm ở bãi trồng bông
Giẫm nhầm một lốt chân trông khổng lồ
       Mang thai tận mấy mùa ngô
Đẻ được thằng bé trán đô mắt tròn
       Nhìn chung thì rất là ngoan
Mỗi tội chẳng biết giận hờn kêu la)
       Nói chung sử của nước ta
Toàn kể những chuyện quỷ ma hãi hùng.

       Đang yên lành bỗng giật đùng
Giặc Ân chẳng biết từ vùng nào qua
       Nghe nói chúng nó rất ghê
Giết người cướp đất, bốn bề lầm than
       Trong cung vua rất hoang mang
Liền sai sứ giả lang thang cầu hiền
       (Kể ra cũng thật luyên thuyên
Chưa đánh đã sợ, nghe điên cái đầu
       Lại không biết giặc từ đâu
Thế mà biên sử làu làu mới kinh)
       Sứ giả đến bộ Vũ Ninh
Bỗng nhiên thằng bé giật mình kêu to
       Mẹ cha chẳng biết lý do
Nghe lời cậu bé, đành cho sứ vào
       Sứ vào mới hỏi thế nào
Cậu ta liền nói ào ào vài câu
       Yêu cầu ngựa sắt làm đầu
Giáp, gươm một bộ chẳng cầu thêm chi
       Nói rồi đứng dậy bước đi
Vươn vai phút chốc, tức thì cao to
       Cơm ăn mãi chẳng thấy no
Cả làng góp gạo, quạt lò thổi cơm
       Cơm bày nong chẳng cần đơm
Thịt thà chẳng có, đành châm nước cà.

       Kể chuyện sứ giả đi ra
Về cung bẩm tấu thật thà chẳng sai
       Vua mừng nước mắt hàng hai
Lệnh thu mua sắt hết vài nghìn quan
       Mua về tức tốc đem rèn
Giáp gươm ngựa sắt rồi đem xuống làng
       Cậu bé thét giọng oang oang
Ngựa phun ra lửa, kinh hoàng làm sao
       Đã thế còn phi ào ào
Nhảy vào lũ giặc chém nhầu tứ tung
       Đang hăng gươm bỗng gãy đùng
Tức thì nhổ bụi tre dùng làm roi
       Giặc Ân sợ chạy loi choi
Hết mộng chiếm đất đành quay về nhà
       Lửa phun tre biến đằng ngà
Thế là hết giặc, mọi nhà yên vui
       Cậu bé đứng ngắm một hồi
Thế rồi vỗ ngựa nhằm trời bay lên
       Mẹ cha chưa kịp đặt tên
Thế nên vua rất buồn phiền nhớ thương
       Đành lấy Phù Đổng tên hương
Ghép thêm tước hiệu Thiên Vương để thờ
       Hàng năm gióng trống mở cờ
Vào ngày lễ hội để thờ Thiên Vương

       Chuyện nghe thực sự hoang đường
Đáng ra để đám văn chương lạm bàn
       Thế mà cái xứ An-nam
Đưa vào chính sử, mới càn làm sao
       Nói chung sử rất tào lao
Trách chi lũ trẻ xé phao ầm ầm(*)!
---------------------------------------
(*): Năm học 2012-2013, nghe thấy không phải thi tốt nghiệp môn Lịch sử, học sinh trường THPT Nguyễn Hiền (quận 11, TP HCM), đã xé đề cương môn Sử ném trắng sân trường (ngày 29/3/2013).

© 2013 Baron Trịnh
Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên Internet.


Bài cùng chủ đề:
- An-nam chính sử bút tre: Kỷ Hồng Bàng thị (#1)- Nguồn gốc
- An-nam chính sử bút tre: Kỷ Hồng Bàng thị (#2)- Sơn Tinh Thủy Tinh
- An-nam chính sử bút tre: Kỷ Hồng Bàng thị (#3)- Phù Đổng Thiên Vương
- An-nam chính sử bút tre: Kỷ Hồng Bàng thị (#4)- Hùng Vương triều đại tổng kết

3 comments:

  1. Thả phát, đú mới anh:

    http://tran-hoanh-trang.blogspot.com/

    ReplyDelete
    Replies
    1. Riêng món nài tôi thua anh Trần mấy boong, hehe...
      Kính anh.

      Delete
    2. Tôi câu vìu qua ngả anh tý ý mà khà khà

      Delete

Đề nghị nhận xét bằng tiếng Việt có dấu. Cảm ơn!