Gái thích thằng bạn cùng phòng KTX, thường sang chơi, thân tình lắm.
Cuối tuần, có thằng bạn ở Đông Anh ngoại thành Nội rủ cả bọn về nhà chơi, khoảng cách 20
ki-lô-mếch, đạp xe hơn tiếng rưỡi. Thằng bạn rủ gái đi cùng, cong đít
đạp xe lên dốc.
Đến rặng bạch đàn dọc con mương ở giữa cánh đồng. Cả bọn dừng xe nghỉ ngơi lấy sức sau mấy phát gò lưng leo dốc mà
mấy đứa con gái ngốc không chịu nhảy xuống đủn hộ xe.
Giữa đồng, có mấy con trâu đang gặm gốc rạ, trên lưng dăm chú cò trắng đang rỉa rận. Thấy động, đồng loạt vỗ cánh bay lên.
Gái nhìn thấy, reo lên: - Ối các anh ơi, con gì mà đẹp thế ạ? Bay như bướm mà trắng toàn thân.
Cả bọn, mồm há hốc, một thằng bảo: - Em chưa nhìn thấy con cò bao giờ à?
Gái giả nhời: - Úi, đây là con cò ạ, em có nghe cô giáo dạy trong sách, nhưng lần đầu tiên em nhìn thấy nó đấy ạ.
Giữa đồng, có mấy con trâu đang gặm gốc rạ, trên lưng dăm chú cò trắng đang rỉa rận. Thấy động, đồng loạt vỗ cánh bay lên.
Gái nhìn thấy, reo lên: - Ối các anh ơi, con gì mà đẹp thế ạ? Bay như bướm mà trắng toàn thân.
Cả bọn, mồm há hốc, một thằng bảo: - Em chưa nhìn thấy con cò bao giờ à?
Gái giả nhời: - Úi, đây là con cò ạ, em có nghe cô giáo dạy trong sách, nhưng lần đầu tiên em nhìn thấy nó đấy ạ.
2. Gái 7x đời cuối, dân thị trấn lìu tìu cách trung tâm tỉnh lỵ
khoảng 30 ki-lô-mếch, nơi anh Tô Hiệu giồng đào. Mặt mày không được khả
ái lắm dưng thông minh mọi nhẽ, lớp 6 xuống thủ đô nghìn năm vật lộn học
chuyên, một lèo lên tận đại học.
Gái hay cùng xem phim café ca nhạc với Br, đại khái là thích Br mọi nhẽ.
Chủ nhật đẹp zời, gái bẩu: - Về em nấu cơm nhế, hôm nay em thể hiện nữ công gia chánh, anh thích ăn gì để em nấu?
Br giả nhời: - Cá chép rán sốt cà chua nhế, mua con be bé, ăn mới ngon.
Gái hỏi: - Cá chép như thế nào anh nhẻ, ngày trước mẹ có chỉ, nhưng hình như em quên rồi.
Br: - Cá chép miệng đỏ đuôi đỏ, có râu.
Gái le te ra chợ, lúc sau về, xách theo con cá trôi.
Br bẩu: - Hết chép rồi hay sao mà em mua trôi.
Gái giả nhời: - Ơ, đây là cá chép mà. Anh chả bảo cá chép miệng đỏ còn
gì. Em thấy con này miệng đỏ, liền nói với chị bán hàng, bán cho em con
cá chép này, chị ấy có nói gì đâu.
3. Gái 8x đời cuối, dân thị xã lìu tìu cũng cách trung tâm tỉnh
lỵ khoảng 40 ki-lô-mếch, quê hương cụ Ức Trai. Gái được phụ huynh chiều
mọi nhẽ, chủ yếu ở trong nhà, ít ra ngoài nên chả biết thực tế là mấy.
Một hôm, ngồi xem vô tuyến, cảnh đấu bò của dân tộc Khơme. Gái hỏi: - Trò chơi gì đó anh.
Br đáp: - Đấu bò ở Sóc Trăng chứ còn cái gì nữa, em không biết à?
Gái ngạc nhiên: - Ơ, con này mà là con bò à, con bò làm gì có sừng.
Br bực mình, cáu: - Bò nào mà chả có sừng, em đúng là.
Gái cãi: - Ơ, em về quê em biết mà, chỉ có con trâu đen là có
sừng. Còn con bò màu vàng, không có sừng. Làm gì có bò có sừng, lại
còn có lông màu trắng với màu đen nữa, anh định lừa em à.
© 2013 Baron Trịnh
Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên Internet.
0 comments:
Post a Comment
Đề nghị nhận xét bằng tiếng Việt có dấu. Cảm ơn!