Bác Luận bộ Dục có biên một cái thư chúc mừng ngày 20/11. Tôi cũng là đối tượng được bác í chúc mừng nên cảm ơn cái thịnh tình của bác í.
Nhưng đọc bức thư của bác í, thấy hãm quá. Không biết là bác í tự biên hay thư ký biên hộ. Nhưng câu cú, văn vẻ, ngữ nghĩa, xưng hô và thông điệp truyền tải, thậm chí ngữ pháp cơ bản,... thì không khác gì văn phong của anh cán bộ văn hóa xã có trình độ trung cấp và học trung bình yếu môn văn ở phổ thông, viết hộ ông chủ tịch xã đọc trong buổi mít tinh chào mừng 20-11 của trường mẫu giáo.
Đường đường bác í là bộ trưởng, là tư lệnh ngành, thế mà lại biên là thay mặt cán sự đảng với lãnh đạo bộ mà thấy thương quá. Cứ như vị trí bộ trưởng Giáo dục là bù nhìn, được người ta đặt ngồi ở đó cho vui.
Bác í chuyển giọng gọi thầy giáo, cô giáo là đồng chí. Không biết bác í có bị ngẫn hay cuồng từ "đồng chí", bởi lẽ, trong gần 1 triệu giảng viên, giáo viên, công nhân viên của ngành giáo dục, phải có đến hơn 80% không phải là đảng viên, và những người này chưa bao giờ là "đồng chí" với bác í cả.