An-nam xứ sở lạ kỳ
Ngược đời, nhí nhố nhất nhì thế gian
Người ngay thì sợ kẻ gian
Ra đường thì sợ công an tuýt còi
“Ông chủ” sống phận tôi đòi
Để đám “đầy tớ” vui cười trên lưng
Đàn bà ngực lép xem chừng
Dẫu có xe máy cũng đừng nên đi (1)
Ka-ra-ô-kê nhớ ghi
Cấm được nhảy nhót kẻo thì vạ thân (2)
Mẹ anh hùng khắp xa gần
Nếu thi đại học được phần ưu tiên (3)
Làm chồng thì phải ở im
Mắng vợ là bị phạt tiền nghe chưa (4)
Xây nhà cấm được a dua
Làm theo kiểu Pháp nhớ chưa đồng bào (5)
Tiêm chủng bị chết không sao
Vắc-xin có lỗi, xử vào vắc-xin
Ngành y nhiệm vụ là tiêm
Còn thiếu giường bệnh đi tìm Nhà (nước) nghe (6)
Làm quan là phải bao che
Ăn giày, ăn tất cấm nhè cho dân (7)
Làm đường nếu thẳng không cân
Phải cong mềm mại mới gần nhà quan (8)
Công trình điều chỉnh xa gần
Vốn tăng một tý đã làm rùm beng (9)
Làm quan nhất định chớ quên
Yêu nước sâu sắc kẻo phiền lắm thay (10)
Những ai học dốt nói ngay
Loại đạo đức kém cấm bày đặt thêm (11)
Đại tướng phát biểu êm đềm
Ngoại trưởng trừng mắt, không hèn nghe chưa
Nhà khoa học hóa thánh thơ
Nhà văn phản biện tít mù hạt nhân
Nhà thơ thì cứ phân vân
Bùn đỏ nhiều lắm phơi sân thế nào
Quan chức bất chợt tuôn trào
Hết thơ đến nhạc ào ào như mưa
Dư luận viên cũng chẳng vừa
Vừa Mao vừa Mác chẳng chừa một ai
Chém từ đêm đến sáng mai
Way Tàu lại cỡi đi cày kiếm cơm
Dân chủ cũng chẳng khá hơn
Biểu tình đòi đất từ gần đến xa
Tiền thì không biết đâu ra
Sài gòn Hà nội bay ra bay vào
Cần-lao khai bẹn xôn xao
Pu-tin ngu thế, đụng vào rai-na (Ucraina)
Đừng đùa với Ô-ba-ma
E-u hậu thuẫn tuy xa mà gần
Uôn-cúp bốn năm một lần
Nếu không cá độ là đần nghe chưa
Sen hồng trước gió đung đưa
Chũm cau quả mướp lắc lư theo cùng
....................
Kể ra thiên hạ chửi khùng
Không kể thấy cứ bùng nhùng lỗ tai
Giàn khoan trên biển thành hai
Láng giềng hữu nghị toàn bài độc thâm
Nói xa rồi đến nói gần
Âm mưu cướp biển chứ lân bang gì
Quốc gia đang buổi lâm nguy
Quan tham dân dốt làm gì được đây?
Vua Hùng ơi, ngài có hay
An-nam tiểu nhược, trời đày phải không?
Chú thích:
© 2014 Baron Trịnh
Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên internet.
An nam xứ sở lạ kỳ
ReplyDeleteNgược đời nhí nhố nhất nhì thế gian
Giặc đến chỉ việc gảy đàn
Giặc nghe lẽ phải xin ăn rồi về
... Bốn ngàn năm vẫn ngủ mê
Ối zời, vẫn giấc mơ ngựa sắt Thánh Gióng và nỏ thần Kim Quy.
DeleteBốn ngàn năm, vẫn còn ngủ mê chăng?
Thích nhất là mối quan hệ giữa lời thơ và các giải thích mở rộng, qua chú thích, ở dưới. Nên là bức tranh hiện thực mang tính cập nhật. Tựa như nhật kí về thời cuộc vậy.
ReplyDeleteEm hiểu ý bác, nhưng mạn phép đề xuất cách chữa câu sau cho vui hơn, khoái hơn. Đó là câu:
Ăn dày, ăn tất cấm nhè cho dân
Em đề xuất cách sửa là:
Ăn giầy, ăn tất, cấm nhè cho dân.
Em hiểu bác bảo "ăn dày" hay "ăn dầy". Em muốn chơi chữ một lần nữa, thành ra: "ăn giầy, ăn tất".
Cảm ơn bác Giao đã góp ý.
DeleteĐúng là em muốn nói cả 2 ý, "ăn dày" ở đây là ăn đậm, ăn hết. Còn "ăn tất" là theo câu "Ăn giày, ăn tất, ăn cả đất xung quanh". Đúng là để một ý thì hay hơn nhiều, và không loãng câu. Em mượn lại câu sửa của bác ạ.
Cảm ơn bác, :)
Thơ rất hay
ReplyDeleteCảm ơn bác!
Delete