Monday, May 26, 2014

HẾT TẦM NHÌN VẪN LÀ BIỂN ĐẢO QUÊ HƯƠNG


Cha đưa con ra biển
Kể con nghe những thần thoại của đại dương
Nơi đáy biển có cung điện thần Poseidon ngự trị
Và Andersen tả nàng tiên cá rất hiền

Cha kể con nghe truyền thuyết biển tổ quốc mình
Nơi Lạc Long Quân dẫn năm mươi người con rời đất mẹ
Viên ngọc từ Mỵ Châu với lỗi lầm tuổi trẻ
Những quả dưa Mai An Tiêm trồng rất ngọt mềm

Cha kể cho con những chuyện rất đời thường
Những con sóng bạc đầu vẫn muôn đời ca hát
Lòng kiên nhẫn như dã tràng xe cát
Tím vợi vời, hoa muống biển đợi người thương

Cha kể con nghe đồng bào ta rất đỗi bình thường
Nhưng giặc đến, cửa biển Bạch Đằng cũng ba lần dậy sóng
Những vùng đất mặn chua đã mướt màu xanh hy vọng
Những đảo nổi, đảo chìm vang dội chiến công

Con hỏi biển tổ quốc mình bát ngát mênh mông
Đến nơi nào không còn là của ta cha nhỉ?
Trả lời con tổ quốc mình dài rộng lắm
Hết tầm nhìn vẫn là biển đảo quê hương.


© 2014 Baron Trịnh

Địa chỉ FacebookTwitter.
Ảnh minh họa: Kitty trước biển.

0 comments:

Post a Comment

Đề nghị nhận xét bằng tiếng Việt có dấu. Cảm ơn!