bà bán nước hỏi vọng chị bán bún bên cạnh: hôm nay hết hàng sớm nhỉ? hồi nay buôn bán có tươm không cô?
chị kia đáp: cũng ổn bà ạ, không còn tiền cho thuê nhà nữa nên lãi bán bún cũng bù đắp được chi tiêu gia đình, hạn chế đi vay.
bà bán nước chép miệng: khổ, ngày xưa bố mẹ để lại cho bao nhiêu là đất với một dãy phòng trọ cho thuê, cũng kiếm bộn. vậy mà chồng cờ bạc rượu chè, vợ đua đòi làm đẹp, con ăn cắp tiền để đi chơi. đất cứ bán dần bán mòn đến mức giờ phải ra vỉa hè đi bán bún.
đất đai tài sản ông cha để lại, không dựa vào tiềm lực đó để phát triển, cứ bán dần đi để ăn tiêu phè phởn. giờ lại tự hào là lấy lãi bán bún để bù đắp, phá nát ra rồi còn dùng xảo ngữ để lấp liếm. thế chỉ có lụi tàn đi chứ sao gọi là phát triển được.
© 2017 Baron Trịnh
nguồn hình-ảnh: sưu-tầm trên internet.
cùng chủ đề:
- trà-đá vỉa-hè #1
- trà-đá vỉa-hè #2
- trà-đá vỉa-hè #3
0 comments:
Post a Comment
Đề nghị nhận xét bằng tiếng Việt có dấu. Cảm ơn!