Saturday, August 20, 2016

KÝ ỨC THU


Anh xa rồi thu có buồn không em
Hoa sữa còn nồng nàn trên phố nhỏ
Ai nắm tay em giữa mùa ngược gió
Hồ Tây chiều còn ráng rực khát khao?

Nhớ không em một mùa thu năm nao
Góc phố quen nơi đôi ta hò hẹn
Đếm lá vàng rơi đợi chân ai đến
Vắng anh rồi, mình em bước, lạnh không?

Thu có cô liêu vì đợi vì trông
Tiếng dương cầm trong đêm ngừng dang dở
Có phải vì thu để em thương em nhớ
Thu có chờ người trong những giấc mơ?

Mùa yêu đương thu đẹp như vần thơ
Nợ nụ hôn vì sợ đau hương sữa
Quên cả heo may thì thầm nhắc nhở
Men ái tình đâu lạnh bởi sương đêm.

Thu có còn lật ký ức ra xem
Em còn đi trên con đường năm cũ
Mùa thu anh đã chìm trong giấc ngủ
Mùa thu em, gió có lạnh vai gầy?

© 2013 Baron Trịnh
Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên Internet.


8 comments:

  1. Anh đi rồi chỉ còn một nửa Thu
    Đường vàng lá rơi đầy hương hoa sữa
    Chiều Hồ Tây mơ màng nghe sóng vỗ
    Ngày sắp tàn, nắng đã tắt, chưa anh?

    Thu năm nào sao qua vội rất nhanh
    Tay đan tay ngập ngừng em đếm bước
    Nụ cười anh trở về nghe rất nhẹ
    Thu nửa này chống chếnh gió mây bay

    Hai bên đường dang dở khúc tình vay
    Thu đến muộn bỏ quên anh lần nữa
    Thì đành thôi giấc mơ thời tươi trẻ
    Em ngại ngần xếp lại ướp hương hoa.

    Thu vẫn tươi vẫn duyên dáng ngọc ngà
    Vẫn tình tứ cho nhân gian hò hẹn
    Vẫn lá vẫn cây vẫn đầy hương sữa
    Vẫn dịu dàng dù thiếu bóng dáng xưa

    Bao tình yêu kết thúc rồi bắt đầu
    Thu cất giữ và gom thành kí ức
    Anh đừng hỏi nơi này em có lạnh
    Khi tình em vẫn ấm đợi Thu về.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Bài thơ của bạn hay quá, át mất bài của Br rồi, hihi...
      Không biết bạn là nhà thơ, nhà văn, nhà báo, hay nhà giáo dạy văn? Thế này thì Br quả là múa rìu qua mắt thợ rồi nhỉ? (smile)
      Đã đọc tản khúc và bài thơ bên trang nhà bạn, Br rất thích.
      (smile)

      Delete
    2. Anh Br đúng là trai HN, lịch sự và rất biết nhịn nhường phụ nữ. Em khen thật tình.
      Còn tất cả những phỏng đoán của anh về nghề nghiệp đều...hông đúng. E chỉ là 1 "vũ khúc" vì lầm lỡ, vì "ham vui" mà rớt chân xuống chốn nhân gian này. Với văn chương chỉ như gió thoảng, nuôi mát tâm hồn.
      Bài thơ của anh gợi cảm xúc rất nhiều trong lòng người đọc.

      Delete
    3. Tiếc rằng Br không phải là trai Hà Nội, mà ở nơi mà đàn ông bị nhiều phụ nữ ghét nhất, híc...
      Bài này Br để nguyên cảm xúc, không trau chút câu, không làm mềm từ, không ép tứ. Vì thế những người thích thật sự bài này phải là người có khả năng cảm nhận thơ rất cao mới tìm thấy xúc cảm hoặc phải đồng điệu xúc cảm với Br.
      Trong cái xã hội mà thơ phú còn mạt hơn bèo, nuôi mát được tâm hồn ta là đã quá đắt rồi (smile).

      Delete
  2. Bài thơ của a làm e nhớ HN dù trong kí ức lúc nào cũng vẹn nguyên 1 HN rực rỡ cổ xưa.
    Than ôi!!! còn đâu.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ồ, hóa ra bạn cũng ở Hà Nội. Không biết bạn là người Hà Nội hay có một thời gian học ở Hà Nội?
      Như Br, khi ở Hà Nội thì cảm thấy bình thường, khi xa rồi mới thấy có nhiều cái để lưu để luyến.
      Có lẽ Br đi gần hết các vùng miền của xứ Việt, nhưng vẫn vấn vương thu Hà Nội.
      Nhớ...

      Delete
    2. Em tồn tại ở HN từ thuở ...mới bắt đầu biết đọc, lúc đó HN vào những năm 30 còn e chỉ mới lên 9 lên 10. Rất mê đọc sách, rất mê HN qua từng câu chuyện, hồi kí của Tự Lực Văn Đoàn, của Vũ Bằng, của Thanh Tịnh, của Vũ Trọng Phụng.... Và e cứ tưởng tượng về trường Bưởi, về nhà Chung, về Sở Cẩm, về nhà thương Phủ Doãn, về 36 phố phường Tràng An thanh lịch...
      Cho đến khi e ra HN, dạo chơi cũng có, công việc cũng có, "romantic" cũng có thì em đã thấy, HN chỉ còn cái "xác", hồn ngàn năm văn hiến than ôi chỉ còn trong sách vở..... Em tỉnh mộng!!!
      Nhưng e vẫn tự tin bằng 1 tình yêu HN vẹn nguyên, em hiểu và biết về HN không thua một người con nào từng sống ở HN lâu năm.
      Vì vậy với em HN luôn cổ xưa và rực rỡ.

      Delete
    3. Br ở Hà Nội 22 năm, chưa đủ lâu để có Hà Nội trong một góc tim mình, nhưng cũng đủ dài để hiểu về nó.
      Đúng là, Hà Nội thanh lịch, thơ mộng và dịu dàng chỉ còn trong sách vở mà thôi.
      Hà Nội bây giờ, như một nồi thắng cố, không hơn.
      Tuy nhiên, cái dành cho riêng mình thì vẫn nhớ!!!

      Delete

Đề nghị nhận xét bằng tiếng Việt có dấu. Cảm ơn!