Thursday, October 17, 2013

TRỐN ĐÔNG


Tôi lại đi về phương Nam
Hành trang mang theo là bung biêng xúc cảm
Hà Nội giữa thu,
heo may níu chân người qua từng lối nhỏ
Trên tán bàng hé khẳng khiu đông.

Hoa sữa phố quen vẫn tỏa hương nồng
Đùa nghịch với mái tóc thề thiếu nữ
Vẳng đâu đây tiếng dương cầm bên khung cửa
Hồn thu quyến rũ níu chân.

Không phải say thu nên bước cứ ngập ngừng
Vương nốt lặng khẽ chạm niềm hoang hoải
Cũng đi về miền xa xôi ấy
Có một người đang trốn thu!

Em trốn thu đi về miền gió
Để quên hoa cúc khoe vàng
Em trốn thu đi về miền nắng
Để quên sương mờ phủ mặt hồ

Tôi gói ghém heo may,
bọc hương hoa sữa
thêm vào hành trang đi về phương Nam.

Tôi sẽ đến cao nguyên Langbiang hùng vĩ
Thả hương sữa lên mái tóc ai tung bay trong sắc dã quỳ vàng
Tôi sẽ về miền Tây sông nước
Gieo heo may chạm khẽ tay ai hái bông điên điển dập dềnh.

Em trốn thu đi về miền xa ngái
Có biết rằng tôi cũng trốn đông
Đông se sắt trong lòng nỗi nhớ
Chạm vào vết đau những thời khắc giao mùa

Hoài niệm mãi về một mùa đông xưa
Vẳng câu ca “cây cầu đã gãy”
Đành trốn đông ru lòng mình vậy
Tôi đi về phương Nam.

Nắng và gió có làm tan đi nỗi nhớ
Có băng bó tim ai mỗi lúc đông về
Tôi bỏ thu đi về phương nhạn
Không phải sợ lạc mùa,
mà sợ thấy mùa đông!


© 2010 Baron Trịnh
Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên Internet.

0 comments:

Post a Comment

Đề nghị nhận xét bằng tiếng Việt có dấu. Cảm ơn!