Tuesday, July 29, 2014

Góc ảnh độc (#1): Văn minh xe máy - Lưng trần


Thời trang hè 2014 của một bộ phận nhỏ gái phố - mốt khoe lưng.
Có những cái hở hang, rất đẹp. Nhưng cũng có những cái hở hang, rất phản cảm.


Monday, July 28, 2014

Khi "ma học" nhân danh khoa học


Nhân các vụ tai nạn máy bay xảy ra liên tiếp gần đây. Nhiều người đã không tin vào các kết quả điều tra của các cơ quan chức năng mà giải thích bằng các quan điểm duy tâm và siêu hình. Đấy cũng là muôn mặt cuộc sống đời thường của một xã hội vậy.
Và dĩ nhiên, khi nói đến duy tâm và siêu hình, không thể không nhắc đến các “nhà ma học” của xứ An-nam đang mọc lên tràn lan và mạnh mẽ như nấm sau mưa. Có điều, phần lớn không phải là nấm lành, mà là nấm độc.
Đám nấm độc này reo rắc sự mê tín dị đoan lên nhận thức của cần-lao xứ An-nam, biến cần lao thành những cuồng đồ chỉ mong đợi một sự mưa móc và ban ơn từ những thế lực siêu nhiên mà thay bằng khuyến khích họ lao động, học tập để vượt lên nắm giữ các giá trị của cuộc sống. Chúng làm giảm các giá trị đức tin vào các tôn giáo chính thống, mà thay bằng một sự cuồng tín mơ hồ và thiếu giáo lý.
An-nam là một dân tộc cuồng tín đến cực đoan. Một dân tộc tiểu nhược với luôn tự ti, khiếp sợ trước sự văn minh và sức mạnh của nhân loại lẫn thiên nhiên, nhưng lại luôn có những “giấc mơ rất lớn”. Những giấc mơ này không chỉ tồn tại ở mức truyền thuyết để thỏa mãn sự “thủ dâm tinh thần” của đại đồng cần-lao, mà còn được đưa vào chính sử của thể chế đương đại như các truyền thuyết về Lạc Long Quân và Âu Cơ với trăm trứng trăm con, truyền thuyết Thánh Gióng đánh đuổi giặc Ân, truyền thuyết thần Kim Quy xây thành Cổ Loa,… Thậm chí, họ còn tham lam mơ ước tới những điều viễn vông, không thực tế như hai câu thơ của nhà thơ Bùi Hoàng Tám: “Người mò ốc cũng mơ làm Hoàng Hậu/ Kẻ đốn củi trên rừng cũng khao khát Ngai Vua”.
Trong đám “nhà ma học” đó, có một kẻ rất hay lấy mác “khoa học” để nói về “ma học”, mặc dù những lời nói mê tín dị đoan đó, không chứa một chút hàm lượng khoa học nào cả. Đó chính là “nhà ma học” Nguyễn Phúc Giác Hải ở Viện nghiên cứu và ứng dụng tiềm năng con người thuộc Liên hiệp các hội Khoa học và kỹ thuật Việt Nam.

Liên quan đến các vụ việc tai nạn máy bay, nhà ma học” Hải bi bô rằng: “Với tư cách là một nhà khoa học, tôi cho rằng đây là dấu hiệu cảnh báo cuối cùng của Chúa. Đó là thông điệp của Chúa trời nhắn đến nhân loại rằng nếu con người không tu tỉnh thì sẽ chịu sự phán xét ngày tận thế”.
Rõ ràng, dự báo của “nhà ma học” cực kỳ phi khoa học một cách bỉ ổi và trơ trẽn. Bởi vì không thể đánh đồng cái siêu thực với cái thực, không thể đánh đồng đức tin với sự cuồng tín vô căn cứ. Cụ thể:

Ngắn... ngắn #12


Pháp luật được định ra để đảm bảo sự công bằng cho tất cả các thành viên trong một thiết chế nhà nước. Vì vậy, khi luật được xây dựng trên danh nghĩa nhà nước nhưng chỉ để phục vụ lợi ích của một nhóm người mà không tạo ra sự công bằng cho tất cả mọi người thì nhà nước ấy không thể trở thành một nhà nước pháp quyền được.

© 2014 Baron Trịnh

Saturday, July 26, 2014

Café sáng thứ 7 (#36): Thiên tai hay nhân tai?


1. Cơn bão số 2 (bão Rammasun) không khủng khiếp như cơ quan khí tượng quốc gia dự báo. Nó đã tan khi chưa kịp vào tới bờ. Thế nhưng ảnh hưởng của áp thấp nhiệt đới sau bão lại tác động mạnh đến những khu vực được dự báo là chỉ bị ảnh hưởng nhẹ.
Áp thấp gây mưa sau bão là tất yếu, và ai cũng biết điều đó. Còn mức độ mưa to hay nhỏ lại là chuyện của “ông giời”. Mưa lớn đã xuất hiện trên diện rộng ở tỉnh Lạng Sơn gây lũ quét và ngập lụt nghiêm trọng. Hơn 6.000 ngôi nhà ngập sâu trong nước, Tp Lạng Sơn trở thành một ốc đảo bị cô lập bởi lũ. Người dân ở đây nói rằng, đã mấy chục năm qua, chưa hề bị như thế.
Dĩ nhiên lũ lụt là do mưa lớn gây nên. Nhưng lũ lên quá nhanh đến mức người dân không kịp trở tay lại khiến người ta liên tưởng ngay đến nạn phá rừng. Chỉ có tàn phá rừng thì lũ mới lên nhanh và gây lũ quét trên diện rộng như thế. Bởi vì, còn có thứ gì ngăn cản được dòng lũ nữa đâu.
Những thiệt hại về người và của là hậu quả tất yếu của lũ lụt. Nhìn những mái nhà cấp 4 chỉ thấy một chút đỉnh chóp, những con đường như những dòng sông. Ở cạnh sông Kỳ Cùng, một vùng nước mênh mông chỉ phất phơ dăm ngọn cây và vài ngôi nhà cao tầng nhô lên khỏi mặt nước.
Rồi đây, khi bão lũ vẫn còn xảy ra, thì sự ngập lụt không chỉ riêng ở Lạng Sơn.

Friday, July 25, 2014

Cô láng giềng - Hoàng Quý


Tên nhạc phẩm:   Cô láng giềng
Tác giả:                Nhạc sĩ Hoàng Quý (1920 -1946)
Ca sĩ thể hiện:      Vũ Khanh


Nhạc sĩ Hoàng Quý (1920 - 1946) là một trong những người sáng lập ra nhóm Đồng Vọng ở Hải Phòng trong giai đoạn Tân nhạc. Ông từng là học trò của Lê Thương và là anh trai của nhạc sĩ Tô Vũ (Hoàng Phú).
Mặc dù thọ rất ngắn, chỉ được 26 tuổi, nhưng Hoàng Quý đã để lại trên 20 tác phẩm âm nhạc có giá trị, Một trong những nhạc phẩm được nhiều người yêu thích Tân nhạc biết đến chính là bản "Cô láng giềng" bất hủ của ông.

Nguồn: YouTube

Thursday, July 24, 2014

Lò đốt rác ông Kiên - Không thể không nói


Hơn 2 tuần trước, một loạt bài của báo Đất Việt viết về lò đốt rác phát điện của ông Bùi Khắc Kiên ở Thái Bình. Loạt bài báo đã phê phán mạnh mẽ các cơ quan chức năng của Thái Bình đã quan liêu, sợ trách nhiệm, trù dập "phát minh của nông dân",... đồng thời ca ngợi "phát minh tầm cỡ thế giới của ông Kiên" và người Nhật nhìn thấy "phát minh" của ông Kiên như nhìn thấy "ngọc" với những cái title cực kỳ kêu như:



Tôi đã viết một status trên Facebook cá nhân (ngày 11/7) để cảnh báo về vấn đề này dưới góc độ của một người có chuyên môn sâu về các lĩnh vực truyền nhiệt, lò đốt rác thải và môi trường khí, khi thấy các bạn bè trên FB chia sẻ thông tin các bài báo và hô hào ông Kiên quá mức. Cụ thể (có thêm một số câu từ):

Tàu bay ký sự (#3): Ông ấy là người nước ngoài


Tôi thường sử dụng hộ chiếu thay bằng chứng minh nhân dân (CMND).
Hồi gần cuối lớp 12 (tháng 3/1991), nhà trường mời công an huyện đến làm CMND cho học sinh khối 12. Cả lớp đều nhận được trừ tôi, lý do là ảnh chụp bị lỗi nên phải làm lại. Đối với những trường hợp bị sai thông tin và bị lỗi, nhà trường yêu cầu học sinh tự xuống công an huyện làm lại.
Một hôm đi học về, thấy bà chị gái bảo: - Học sinh của chị thấy CMND của cậu với mấy người khác bị rơi ở lề đường, chúng mang về đưa cho chị. Chắc là mấy ông công an huyện về xã công tác, có thể đánh rơi hoặc tiện tay vứt đi mấy cái CMND bị lỗi. Thế là tôi sử dụng luôn cái này mà chả làm sao cả hehe...
Tuy nhiên, CMND chỉ sử dụng có thời hạn 15 năm, nên sau năm 2006, đi đâu cũng bị từ chối. Mà tôi thì lười về quê làm lại, nên gần chục năm nay toàn sử dụng hộ chiếu.
Kể thế, để thanh minh thanh nga rằng, chả phải tôi thích dùng hộ chiếu hơn CMND.
Tôi đi công việc bằng máy bay nhiều, dĩ nhiên phải dùng hộ chiếu để làm thủ tục. Thế nên mới có chuyện để kể liên quan đến cái hộ chiếu.
Chả là có một lần, tôi đang đợi để check-in tại sân bay Nội Bài. Lúc đó quá trưa, nên không đông đúc chen chúc gì lắm. Phía sau tôi là một cặp trai gái trẻ, tình tự với nhau một cách rất “thô” ở nơi công cộng. Cả hai cấu véo, cười đùa với nhau rinh rích khiến nhiều người thấy chướng mắt.

Bến xuân - Văn Cao


Tên nhạc phẩm:   Bến xuân
Tác giả:                Nhạc sĩ Văn Cao (1923 -1995)
Ca sĩ thể hiện:      Cao Minh



Trong giai đoạn Tân nhạc, người yêu nhạc thường nhớ những nhạc phẩm nổi tiếng của nhạc sĩ Văn Cao như Thiên Thai, Trương Chi, Buồn tàn thu, Suối Mơ, Thu cô liêu, Cung đàn xưa,...
Có một nhạc phẩm được viết vào năm 1942, mà ít người còn nhớ và nghe bản gốc, là bản Bến xuân. Bởi vì sau này khi lên VIệt Bắc, nhạc sĩ Văn Cao đã đổi lời nhạc phẩm thành Đàn chim Việt, Và có lẽ người ta nhớ đến bản sửa lời này nhiều hơn.
Nhiều giai thoại cho rằng, bản Bến xuân được sáng tác sau buổi thăm của người đẹp Hoàng Oanh đến căn gác trọ của nhạc sĩ, người sau này trở thành vợ của nhạc sĩ Hoàng Quý - một người bạn của Văn Cao.

Nguồn: YouTube

Tuesday, July 22, 2014

VỀ THÔI, EM NHÉ VỀ THÔI


Bình yên nơi Thiên Chúa, em nhé!!!

       Về thôi, em nhé về thôi
Đường về nơi đó, có xa xôi gì
       Trần gian là chốn thị phi
Đời người - bể khổ có gì khác nhau
       Đâu cần bị ngã mới đau
Miệng dù cười gượng vẫn sầu năm canh
       Lấy chồng mong dựa an lành
Chứ ai lại nghĩ sẽ hành hạ nhau
       Bao năm mưa nắng dãi dầu
Nuôi con, chuyển nghiệp, đêm thâu một mình
       Người ta như bóng với hình
Còn em thui thủi một mình với con
       Tự do một tháng chưa tròn
Cơn đau hành hạ, tóc còn bỏ đi
       Sinh có hạn, tử bất kỳ
Trời không cho sống tiếc gì nữa em
       Ở thêm, thì lại đau thêm
Thôi về nơi đó, để êm ấm đời
        Về thôi, em nhé về thôi
Trần gian, thiên giới đều nơi Ta Bà!

© 2014 Baron Trịnh
 

Sunday, July 20, 2014

Bên cầu biên giới - Phạm Duy


Tên nhạc phẩm:   Bên cầu biên giới
Tác giả:                Nhạc sĩ Phạm Duy (1921 -2013)
Ca sĩ thể hiện:      Vũ Khanh



Nhạc phẩm "Bên cầu biên giới" được Phạm Duy sáng tác năm 1947. Theo ông, nhạc phẩm này đã khiến ông bị chụp mũ là suy thoái tư tưởng và có khuynh hướng phản động. Nhạc phẩm này bị cấm phổ biến đến tận năm 2012.

Nguồn: YouTube