Tôi trốn vào góc khuất của thời gian
Để huyễn hoặc thu chưa về đến ngõ
Chưa có heo may níu chân ai phố nhỏ
Mùa trong tôi, vẫn hạ cháy da người
Tôi trốn cô đơn trong những tiếng cười
Để xung quanh thấy mình ngời hạnh phúc
Gượng gạo sẻ chia chuyện đời trong - đục
Nhói lòng nhìn ai đó dáng người xưa
Tôi trốn vào cơn mưa ngập phố trưa
Để hoài niệm thủa đôi mươi vụng dại
Tình đã trao sao lòng còn e ngại
Rạo rực người khi chạm nhẹ bàn tay
Tôi trốn vào chuyện cổ tích mê say
Để ước ao mình vẫn còn thơ ấu
Đá bóng, thả diều bên bạn bè yêu dấu
Không ngược xuôi với cơm áo, gạo tiền
Tôi trốn vào những bản nhạc triền miên
Để an ủi, âu cũng là duyên số
Tình đến rồi đi, chẳng ai là người nợ
Trời không se, đâu vướng rợ tơ hồng
Tôi thả hồn mình vào cõi hư không
Trống rỗng tâm tư những ngày dông bão
Lại ngược xuôi với gạo tiền, cơm áo
Tôi, trốn vào tôi!
(Bài đã đăng trên trang thơ báo Sức khỏe và cộng đồng, số 7, ngày 12/2/2014)
© 2013 Baron Trịnh
Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên Internet.
Thursday, June 2, 2016
TRỐN
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 comments:
Post a Comment
Đề nghị nhận xét bằng tiếng Việt có dấu. Cảm ơn!