Friday, May 1, 2020

chào mừng quốc tế lao động?


hôm nay cũng là ngày lễ trọng của đông-lào xứ sở - ngày quốc tế lao động.

dĩ nhiên, cái gì mà xứ sở này tôn vinh thì nó lại không phổ quát trên thế giới, có nghĩa bọn tư bổn giãy mãi hổng chết đếch có ngày này [ở tầm quốc gia], thế mới tài.

cơ mà ngày này lại xuất phát từ bọn tư bổn giãy mãi hổng chết, hay cụ thể hơn là xuất phát từ chicago của xứ cờ-hoa - trùm tư bổn của thế giới, lại càng tài.

ngày này ở xứ đông-lào là "ngày hội của giai cấp công nhân và nhân dân lao động". dĩ nhiên một thể chế với nòng cốt là công-nông liên minh thì cái gì liên quan đến công nhân, nông dân cũng được coi trọng.

nói gì thì nói, tầng lớp nào thi thoảng cũng xuất hiện nhân tài kiệt xuất, nhưng rõ ràng để quản trị một xã hội thì cần tập thể của những con người giỏi giang với trách nhiệm, công bằng và tự tôn dân tộc. mà mấy cái này lại là xa xỉ với liên minh công-nông.

có người sẽ cho rằng điều đó là quá, nhưng ngẫm cho kỹ sẽ thấy tui nói đúng. tiền nhân có câu: "có thực mới vực được đạo", liên minh công-nông suốt ngày chỉ cắm mặt vào kiếm miếng ăn với nộp thuế, lấy thời gian đâu mà đọc sách với nghiên cứu các phương thức quản trị xã hội. cái "đức tính" cần cù, chịu khó của cần lao xứ này là một sự "thủ dâm tinh thần" cho việc thằng bần thì phải làm nhiều việc như nhận xét của ông paul-doumer.

thế nên có chui cao leo sâu bởi phấn đấu phong trào cũng như ồn ào chủ nghĩa lý lịch chứ không phải thực sự là giỏi giang và được lựa chọn một cách công bằng thì nông dân vẫn mãi tư duy nông dân, công nhân vẫn mãi tư duy công nhân, cho dù đã được khoác lên người cái áo quan diêm dúa lẫn bắt đầu biết đú theo giới tinh hoa. mấy vụ củi lửa tham nhũng vừa rồi ở xứ sở này đã chứng minh điều đó.

nói thế không có nghĩa là thể chế nào cũng được tạo lập từ tầng lớp tinh hoa. khi thượng tầng thối nát và quan lại bóc lột đến xương tủy giai cấp công-nông thì con giun xéo lắm cũng quằn, cũng như ngày lễ trọng này của đông-lào chả xuất phát từ vụ bãi công của công nhân cách đây gần 3 thế kỷ đấy thôi.

có điều, đến kỷ nguyên 4.0 rùi mà phần lớn nông dân xứ sở này vẫn lấy đít trâu làm thước ngắm, công nhân xứ sở này vẫn lấy way tàu là mục tiêu phấn đấu, còn nghị quyết thì vẫn liên minh công-nông [hình như có thêm tý trí nữa thì phải, mặc dù vẫn bị coi như shit] làm nòng cốt lãnh đạo xã hội thì còn nẫu lắm.

tầm nhìn và mục tiêu chả vượt quá cái ao làng thì có mà phát triển vào mắt. có tý thay đổi chẳng qua là bán đất ăn dần, chứ có mấy thặng dư từ lao động đâu.

chào mừng làm cái gì?

© 2018 baron-trịnh
Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên Internet.

Cùng chủ đề:

0 comments:

Post a Comment

Đề nghị nhận xét bằng tiếng Việt có dấu. Cảm ơn!