Thursday, March 12, 2015

Xấu thô bỉ


Cần-lao có câu: “Không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ không biết làm đẹp”. Theo thiển nghĩ của tôi, “làm đẹp” ở đây bao hàm cả làm đẹp về hình thể lẫn làm đẹp về tâm hồn.
Mặc dù có những tiêu chí để đánh giá một người phụ nữ đẹp như những cuộc thi nhan sắc vẫn áp dụng. Nhưng xét một cách toàn diện, các tiêu chí đánh giá cũng chỉ là tương đối. Mỗi phụ nữ có một vẻ đẹp riêng, có thể đẹp về hình thể, đẹp về phong cách hay đẹp về tâm hồn.
Chính vì như vậy mà đàn ông cảm nhận cái đẹp cũng khác nhau. Có anh thích cô gầy, có anh thích cô béo; có anh thích cô cao, có anh thích cô lùn; có anh thích tóc dài, có anh thích tóc tém; có anh thích nội tâm, có anh thích cá tính;… nói chung chin người mười sở thích, đủ cả.
Thế mới nói, mỗi người đàn bà sinh ra là để dành riêng cho một người đàn ông yêu họ. Như tôi đã từng nói: “Một người đàn bà khiến cho một người đàn ông phải cần rượu để quên thì chính là mỹ nhân trong mắt người đàn ông đó”.
Cũng chính vì mỗi người đàn ông thích một kiểu đàn bà nên tình yêu cũng đa dạng lắm. Tình yêu không câu nệ tuổi tác, địa vị, trình độ, vùng miền,…. Những chuyện như một chị xinh xắn yêu một anh cực xấu zai hay một anh cao to đẹp zai yêu một chị thấp bé lại ít nhan sắc là chuyện bình thường trong xã hội. Thậm chí có anh vợ đẹp con khôn lại dở chứng đi yêu một cô đã xấu lại vụng; hay một chị chồng thành đạt địa vị cao nhiều tiền lại dở chứng đi yêu một cậu tý tuổi chả nghề ngỗng gì; hay một ông quan chức to tổ bố, đã có cháu nội cháu ngoại lại đi yêu một cô tiếp thị bia tuổi ít hơn cả tuổi con út; hay một câu cao to đẹp zai đi yêu một chị nạ dòng tuổi nhiều hơn cả mẹ mình;… cũng là chuyện chả hiếm. Chuyện tình yêu đa dạng và bí ẩn lắm, chỉ có những người trong cuộc mới hiểu được.

Có một nàng, bạn học đại học của bạn tôi quê ở xứ cá-gỗ. Nàng này vừa lùn, vừai béo, da lại ngăm đen, đã mũi tẹt mà mặt lại tròn như cái bánh tráng. Nói chả ngoa chứ tôi nhìn nàng lại liên tưởng đến ông nhà văn Nam Cao, hị hị...
Bạn tôi kể hồi nàng đi thực tập ở một “hãng tiếng nói” quan trọng và lớn nhất xứ An-nam. Chả biết ông zời sắp đặt thế nào lại gặp một zai là con một một ông phó tổng hay trưởng ban gì đấy. Zai này đang là sinh viên, ít hơn nàng 2-3 tuổi, đúng tiêu chuẩn công tử Hà-thành, có nghĩa cao to đẹp zai, nhà mặt phố, bố làm to. Một tiêu chuẩn mơ ước của các chân dài thời thủa 199x.
Chả biết thần Cupid bắn mũi tên tình yêu như thế nào mà zai này lại chết mê chết mệt nàng và chinh phục quyết liệt. Như tôi mô tả nàng và zai ở trên thì các bạn biết việc chinh phục của zai sẽ khó khăn như thế nào. Cũng chẳng biết vì sự chân thành của zai hay tiếng gọi của tình yêu mà cuối cùng zai cũng chinh phục được nàng. Nhưng mối tình này lại tiếp tục gặp sóng gió khi gia đình zai phản đối quyết liệt, quyết liệt. Nhưng cuối cùng tình yêu của nàng và zai cũng chiến thắng. Và một đám cưới được tổ chức là kết quả rất đẹp của mối tình này. Chuyện của nàng bạn tôi kể thế nào tôi biên lại thế đấy. Nghe nói giờ nàng đang giữ một vị trí quan trọng trong cơ quan của bố chồng nàng.
Câu chuyện tình rất đẹp của nàng có thể minh chứng cho điều tôi nói về tình yêu ở trên, và minh chứng cho điều cổ nhân thường dạy: “Cái nết đánh chết cái đẹp”.

Anh bạn tôi có ních-nêm là Phọt Phẹt, nổi tiếng cả ngoài đời lẫn thế giới mạng của An-nam xứ. Gã cao to, đẹp zai, hát hay hơn nhiều ca sĩ thành danh đương thời, đã thế văn chương lại lai láng. Những bài viết của gã đầy triết lý, hài hước, hào hoa và dâm đãng. Tôi đảm bảo phần lớn các cháu gái tin-tin lẫn các chị nạ-dòng đọc những bài viết về chuyện hủ hóa zai gái thời thiên đàng của gã chỉ có mà khép đùi cười rinh rich, còn đám đàn ông thì không tính. Không chỉ trong các bài viết, mà ở ngoài đời tính cách gã cũng hài hước, hào hoa và dâm đãng như thế, hehe…
Gã này có một lượng fan hâm mộ đông đảo. Mỗi lẫn tôi hay gã xuôi Nam ngược Bắc mà gặp gỡ diệu-bia, nhìn đám fan ca tụng tài viết lách của gã cũng khiến thằng cầm bút như tôi vừa tủi thân lẫn ghen tỵ, hị hị…
Gã có biệt tài là biên bài một lèo, có ý tưởng là biên, chả cần phải suy nghĩ sắp xếp hay cân nhắc câu từ. Văn chương cứ tuồn tuột chảy ra như gã có một kho dự trữ sẵn. Đã thế biên xong gã đọc lại từ đầu đến cuối bài viết mà không sai một từ, cho dù bài viết dài vài nghìn chữ, thế mới tài.
Bạn nhậu” của gã rất nhiều và đa đạng, từ Bắc chí Nam. Từ các cây đa cây đề của làng cầm bút lẫn giới nghệ sĩ, đến các quan chức, doanh nhân,… đủ cả. Đặc biệt lần nào nhậu cũng thấy gã gọi vài gái đến góp vui, mà theo gã nói là cuộc nhậu cần phải có cả đực lẫn cái, cho thêm phần thi vị.
Có lần ngồi nhậu, gã gọi mấy gái chân dài đến, theo giới thiệu đang là thí sinh vòng gần cuối của một cuộc thi người đẹp xứ An-nam mà doanh nghiệp bạn gã là nhà tài trợ. Nhìn các gái váy ngắn quần soóc dạng háng nhể ốc hương làm cho thằng rụt rè với đàn bà như tôi cũng thấy xao xuyến bởi những bộ ngực bức bối như muốn nổ tung trong cái áo thun khoét rộng cổ bó sát cơ thể và những khúc giò lụa trắng bóc dài ngần ngẫn. May mà gu đàn bà của tôi không quá nặng về nhan sắc, mà phải nhiều vỏ não, sâu lắng và quý phái một tý, chứ không thì cứ nuốt nước bọt khan mà đau dạ dày mất thôi, hehe…
Như tôi đã nói trên, gã không những hào hoa và dâm đãng trong văn chương, mà còn hào hoa và dâm đãng ở ngoài đời. Trong các cuộc nhậu cuộc hát, gã luôn là trung tâm của cuộc vui và các gái tham dự. Gã có chim chuột được chân dài kiều nữ nào ở ngoài đời không thì tôi chịu, chỉ biết trên trang của gã, các gái vàng-son lẫn đàn bà nạ-dòng rất thích gọi gã với ních-danh Phẹt-liệt, hehe…

Gã hay nói với tôi là gã thuộc tuýp người theo chủ nghĩa duy mỹ, có nghĩa là đam mê cái đẹp. Với gã, đàn bà xấu là một sự trêu đùa của tạo hóa. Đôi lần gã kể trong các cuộc nhậu, có gái xấu là gã bỏ về vì tụt hết cảm xúc về tình ái lẫn diệu-bia.
Một lần gã gọi tôi đi nhậu, đến nơi thấy dăm bảy người trên bàn nhậu, zai gái đủ cả và gã ngồi cạnh một gái. Qua giới thiệu tôi biết toàn chiến hữu giao lưu trên mạng của gã mà tôi cũng biết qua. Trong bữa nhậu, tôi thấy gã ăn nhẹ uống khẽ, nâng chén riệu nhâm nhi, khác hẳn những lần khác. Tôi mới hỏi là tối qua nhậy say với đám nào mà giờ mệt mỏi như thế? Gã chỉ cười, chả nói.
Gái ngồi cạnh gã nhìn tổng quát là xấu, lại cười nói ăn uống hơi vô duyên. Đã thế lại chém zó các câu chuyện xoay quanh chuyện giao lưu trên mấy diễn đàn mạng mẽo, nghe nhạt như nước ốc. Tôi chả mấy quan tâm đến chuyện zang-hồ mạng nên chả chú ý. Nhậu được một lúc, gái có việc về trước. Tự nhiên gã hoạt bát hẳn, lại hô hào uống rôm rả, lại chém zó những chuyện nhân tình thế thái theo đúng kiểu hào hoa và dâm đãng như các cuộc nhậu khác.
Tàn cuộc nhậu, gã rủ tôi đi uống tiếp. Vào quán, vừa nhấp được một ngụm bia, gã nói với tôi rằng, gái lúc nãy đã xấu, vô duyên lại viêm cánh, làm gã tụt hết cảm xúc, chả lẽ lúc đó lại bỏ về. May quá là gái đi về trước, hehe…
Tôi bảo gái này đúng kiểu xấu thô bỉ, phỏng ông? Gã cười hô hố và nói chí phải chí phải, ngồi cạnh gái đã xấu lại vô duyên thì ăn uống thế đéo nào được!
Chuyện này tôi biên tếu táo, trúng trật khôn lường, các anh chị coi như tôi chém zó, hehe…
Cụm từ “xấu thô bỉ” mà tôi nói với gã, là đọc được của một bác nào đó biên trên Facebook, chứ chả phải tôi nghĩ ra.

© 2015 Baron Trịnh
Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên internet, chỉ có tính chất minh họa, không có ý xúc phạm.

2 comments:

  1. Ah, thầy Trịnh là chiến hữu của cu Phẹt? Thầy đã từng gặp trường hợp này chưa: một nhan sắc có thể làm ngẩn ngơ bất cứ gã đàn ông nào. Nhưng em có thói quen cười thành tràng dài, và khi em cười, thầy có cảm giác như tiếng ngựa hí xung trận trong phim Tàu vậy. Tui bắt chước em, thử tập cười một lần, bà hàng xóm nghe được, mới nói riêng với bà nhà tui: "ông xã bà về hưu, hình như ổng buồn quá nên có vẻ điên điên!"

    ReplyDelete
    Replies
    1. Dạ, em có nghe nhiều kiểu tiếng cười. Nhưng cười mà như tiếng ngựa hí trong phim Tàu thì lần đầu nghe nói đấy bác Đinh ạ, :)

      Delete

Đề nghị nhận xét bằng tiếng Việt có dấu. Cảm ơn!