Monday, November 7, 2016

EM CÓ VỀ KHI PHỐ ĐÃ VÀO ĐÔNG?


Em có về khi phố đã vào đông
Gom nhặt heo may vá víu chiều thu cuối
Thả lá vàng phủ chân ai trên lối đợi
Hoang hoải mùa nhớ sắc tím hoàng hôn

Em có về khi mùa sen đã lụi tàn
Để nước hồ ngẩn ngơ ánh mắt nàng Tô Thị
Níu sương chiều vờ như điều bình dị
Giấu trong lòng những con sóng lao xao

Em có về thăm lại phố của ngày nào
Hoa sữa đầu đông thả từng chùm hương trong gió
Mùa hanh hao dấu cô đơn trên con phố nhỏ
Và có một gã khờ mãi níu sợi mùa thu

Em có về dù đông ướt át mưa
Không còn nắng vàng thu phủ cánh đồng ước mộng
Mùa đã đi qua có ai còn trông ngóng
Em có về
khi phố
đã vào đông?

© 2012 Baron Trịnh

(Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên Internet)

7 comments:

  1. Quá hay! Nếu quay ngược thời gian 40 năm, bài thơ sẽ bị "chôm" để tán gái! Ai "chôm" thì thầy Trịnh đoán được liền, hì hì.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cảm ơn bác Già đã quá khen ạ. Bài này em viết tặng một người bạn ở nước ngoài, khi cô í than thở là nhớ đông Hà Nội đến nao lòng, :)

      Delete
  2. Chà chà ông bạn làm thơ hay quá.

    ReplyDelete

Đề nghị nhận xét bằng tiếng Việt có dấu. Cảm ơn!