1. Sau khi được một loạt các tờ báo chính thống “lớn” kêu gọi, lẫn những hô hào của các “nhà” văn, thơ, báo từ “nổi tiếng” đến “lỗi tiếng”. Chỉ hơn 2 ngày, trên trang web của tòa Bạch Ốc đã có hơn 100.000 chữ ký yêu cầu Tổng thống Huê-kỳ trừng phạt Tàu-khựa.
Lòng yêu nước của cần-lao là quyền bất khả xâm phạm. Ký tên vì yêu nước cũng là quyền công dân đang được chính quyền bảo hộ tại thời điểm này. Thế nhưng, ký ở đâu, ký như thế nào thì lại khác.
An-nam là một quốc gia có độc lập, có chủ quyền. Về lý thuyết là không phụ thuộc vào quốc gia khác. Vậy cớ sao từ truyền thông chính thống đến cần-lao lại đề nghị Tổng thống Huê-kỳ trừng phạt Tàu-khựa vì tranh chấp trên bể Đông giữa An-nam và Tàu-khựa? Phải chăng An-nam công nhận Huê-kỳ là sen đầm quốc tế, có trách nhiệm “canh giữ” hòa bình thế giới (chứ không phải do An-nam và Cu-ba canh giữ như ông Triết - cựu Chủ tịch nước nói)? Phải chăng An-nam chấp nhận là “em út” nên cần “đàn anh” Huê-kỳ bảo trợ? Phải chăng An-nam cho rằng Huê-kỳ có “thị phần” ở bể Đông nên không thể làm ngơ nhìn Tàu-khựa bành trướng?